Thứ chúng ta luyến tiếc, không phải là con người, mà là những kỷ niệm với nhau.
Thứ chúng ta lo sợ, không phải là tương lai vô định, mà là bản thân mình chưa đủ vững vàng để đối mặt với sóng gió.
Vậy nên, nếu mỗi ngày, chúng ta học được cách tĩnh lặng, suy ngẫm và hóa giải nỗi lòng, chúng ta sẽ thấu hiểu hơn, bình thản hơn để đặt xuống những gánh nặng, để tận hưởng cuộc sống và trao đi những điều tốt đẹp. Tĩnh lặng một mình nghĩ về những chuyện đã qua, không suy nghĩ nhiều về lỗi lầm của người khác.
Cuộc sống không phải điều gì cũng phải rõ ràng đúng sai cho bằng được. Học cách khoan dung, cuộc sống có thêm chút bình an. Học cách cho đi, cuộc sống ngập tràn ánh mặt trời. Học cách biết ơn, cuộc đời sẽ thêm nhiều hạnh phúc.
Thứ chúng ta lo sợ, không phải là tương lai vô định, mà là bản thân mình chưa đủ vững vàng để đối mặt với sóng gió.
Vậy nên, nếu mỗi ngày, chúng ta học được cách tĩnh lặng, suy ngẫm và hóa giải nỗi lòng, chúng ta sẽ thấu hiểu hơn, bình thản hơn để đặt xuống những gánh nặng, để tận hưởng cuộc sống và trao đi những điều tốt đẹp. Tĩnh lặng một mình nghĩ về những chuyện đã qua, không suy nghĩ nhiều về lỗi lầm của người khác.
Cuộc sống không phải điều gì cũng phải rõ ràng đúng sai cho bằng được. Học cách khoan dung, cuộc sống có thêm chút bình an. Học cách cho đi, cuộc sống ngập tràn ánh mặt trời. Học cách biết ơn, cuộc đời sẽ thêm nhiều hạnh phúc.